Thăm Trại Tâm Thần Của vợ chồng anh Tư Phước - Gia Lai

Có những con người như sinh ra chỉ để làm những việc thiện, họ không tính toán, không hơn thua với đời. Họ là những người có tấm lòng nhân hậu vô bờ bến. Người mà tôi sắp nói đến là vợ chồng anh Tư Phước.

Hiện vợ chồng anh đang nuôi dưỡng gần 100 người bị bệnh tâm thần, mà không có sự hỗ trợ của chính quyền địa phương hay cơ quan nào cả.
Hàng ngày anh vẫn đi làm trên rẫy, chỉ có vợ anh ở nhà trông coi mọi người.

Nhìn vợ chồng anh chị, tôi không thể tin được. 2 con người nhỏ bé như thế mà lại làm được một công việc to lớn đến vậy.

nguyễn thi hường

Thầy gửi quà cho vc anh Tư Phước

Sđt của anh Tư Phước: 097 410 8968

Chị kể lúc đầu chị ko đồng ý khi anh đưa 1 vài ng lạ, lại còn mắc bệnh tâm thần nữa, họ quấy phá đủ thứ. Nhưng từ từ c đồng cảm với anh nên cũng ko nói ji nữa, năm ngoái đoàn chúng tôi ghé thăm chỉ có khoảng 70 ng, nhưng năm nay con số đó đã lên tới hơn 100 người

Cũng không như tưởng tượng của tôi, khi đến nơi tôi và mọi người không khỏi ngỡ ngàng, trại của anh không hề có tường rào bao bọc, hay cổng khoá gì cả, trong khi nó chỉ cách mặt đường chừng 100m.

nguyen thi hường

nguyễn thị hường

nguyễn thị hường

nguyễn thị hường

Đường vô nhà anh Tư Phước

Thế nhưng chưa hề có trường hợp bệnh nhân trốn trại. Với gần 100 bệnh nhân đang được nuôi dưỡng, chỉ do vợ chồng anh chị Tư Phước chăm sóc. Các bệnh nhân ở đây có xuất thân khá đặc biệt, có người từng là chánh án, giảng viên Đại Học, bác sĩ, giám đốc, phi công, thậm chí là sinh viên xuất sắc, hoặc có người từng là phạm nhân giết người, đâm thuê chém mướn, hiếp dâm, cướp giật...., nhưng bỗng chốc hóa ra ngây ngô điên dại, đập phá la hét, lúc tỉnh lúc mê vì nỗi ám ảnh tội lỗi.

nguyễn thị hường

nguyễn thị hường

nguyễn thị hường

nguyễn thị hường

nguyễn thị hường

nguyễn thị hường

Anh Tư Phước nói mọi người hát tặng cho Đoàn

Chia sẻ với chúng tôi, anh Tư Phước nói: Nhiều người quậy quá bị trại Tâm Thần trả về nhưng khi đến đây là thấy bớt bệnh. Chúng tôi chăm sóc bệnh nhân bằng tình thương và lòng cảm hóa nên họ cảm nhận được mà không còn quậy phá. Ở đây không hề có đòn roi đánh đập mà họ vẫn ngoan ngoãn nghe lời, tất cả đều nhờ nhờ chư thiên gia hộ cả.

nguyễn thị hường

nguyễn thị hường

nguyễn thị hường

Mấy người này bị bệnh nặng hơn nên được cách ly

Tiếp xúc với một bệnh nhân nam đạng bị phạt giam vào dãy nhà phía sau do có hành vi đánh nhau với bạn cùng trại, anh ta nhanh nhẩu nói: Con làm nghề đâm thuê chém mướn, như có ai xúi giục bên tai con đã giết người, chém bay đầu…(Rồi cười nụ cười vô thức). Khi vô đây con ăn chay rồi, con nghe lời chú Tư, Thầy có xâu chuỗi không cho con xin để con niệm Phật. Và yêu cầu của anh đã được đáp ứng, Thầy đeo vào tay tặng anh một xâu chuỗi với lời dặn dò hãy cố gắng niệm Phật và sám hối nghiệp chướng.

nguyễn thị hường

Mẹ của anh Tư Phước

Nghe Thầy nói, hình phạt cao nhất của con người chính là việc mình không còn nhận thức gì hết không còn lý trí để phân biệt đúng xai, là người vô tri, vô giác. Thầy dậy: " các con có làm gì thì làm, lúc nào cũng phải để tâm mình tịnh, phải bảo vệ đầu óc và tâm trí của mình, đừng để nó hoạt động căng thẳng quá mức sẽ dẫn đến giống như những người này".

nguyễn thị hường

 

Rời khu vực trại, chúng tôi chia tay với anh chi Tư kèm theo ủng hộ chút ít tịnh tài để hỗ trợ chăm sóc người bệnh. Thế mới biết rõ cái vô thường của cuộc đời, từ con người có địa vị danh vọng quyền lực cho đến thành phần bần cư, thấp hèn trong xã hôi, tất cả đều cũng như nhau khi cùng sống trong trại tâm thần. Đó là lời cảnh tỉnh cho những ai còn mãi mê tham vọng đi tìm cái hư ảo cuộc đời.

Khâm phục trc tấm lòng bao dung của anh chị Tư, tôi chỉ còn biết cầu chúc cho anh chị thật nhiều sức khỏe, và thân tâm an lạc.

MINH HƯỜNG


(*) Xem thêm

Bình luận
Đã thêm vào giỏ hàng