GIẾNG VÀ HỒ
Nhìn mặt hồ rộng lớn
Ta tưởng nước mênh mông
Nhìn giếng bé nhỏ xinh
Ta nghĩ không nhiều nước
Nhưng khi biết nhìn sâu
Ta chọn hồ hay giếng?
Hồ tuy to lớn thế
Nhưng nước chẳng của mình
Bởi hồ phải đi xin
Từ nguồn này nguồn khác
Nếu không có mưa xuống
Nếu không có suối cho
Thì nước hồ sẽ cạn
Bởi người khác lấy đi
Hay chính hồ làm mất
Khi trời kia nắng hạn
Bởi hồ chỉ biết nhận
Mà chẳng biết tự sinh
Nên luôn đi vay mượn
Khi cho nhanh chóng hết
Muốn cho chẳng thể cho
Vì muốn cho phải có
Nhưng giếng thì rất khác
Tuy nhỏ nhưng lại sâu
Bởi giếng biết tự mình
Khơi nguồn, khơi mạch nước
Giếng luôn cho hào phóng
Không bao giờ lo cạn
Vì giếng đủ thâm sâu
Giếng càng cho càng có
Bởi nước mạch tuôn trào
Vơi lại đầy tức khắc
Khi bạn gặp cơn khát
Uống nước giếng ngọt ngào
Vì mạch nước tuôn trào
Luôn sạch trong lành mát
Nước hồ lại rất khác
Vị chẳng biết thế nào
Bởi hồ chẳng thể lọc
Vì nước đâu của mình?
Hãy chọn làm giếng nhỏ
Biết quay vào bên trong
Đào sâu như mạch giếng
Trí tuệ sẽ tuôn trào
Khơi mạch ngầm hiểu biết
Khơi mầm của yêu thương
Muốn cho có thể cho
Không bao giờ sợ hết
Tu tập theo chánh pháp
Chọn người thầy dẫn đường
Là những bậc giác ngộ
Trí tuệ đã ở nguồn
Thì bạn sẽ rất nhanh
Đến suối nguồn chân lý
Không rời xa tâm giác
Là tâm biết chính mình
Bạn đã là giếng nhỏ
Khơi suối nguồn yêu thương ?
-Sưu tầm-
Xem thêm